Đến giờ tôi vẫn không khỏi bàng hoàng và thất vọng về hai con người đó. Tôi thấy mình lẻ loi và mất hết niềm tin vào mọi thứ.
Yêu nhau 2 năm tình cảm cũng không đến nổi nào nhưng anh lại nhẫn tâm kết thúc và im lặng kết hôn cùng người tình mới. Chia tay anh không hỏi thăm tôi một lời, đám cưới anh không mời tôi. Nhưng dù không mời tôi cũng đến, tôi đến không phải để phá mà chỉ nhìn anh mặc đồ chú rễ, nhìn hình ảnh tôi hằng mơ ước mỗi khi yêu anh.

Ngày trước anh từng hứa anh chỉ là chú rể của mỗi tôi, chúng tôi sẽ thật lung linh cùng nhau biết vào lễ đường, nhưng đời lại không cho tôi và anh đến được với nhau.
Một vị khách không mời mà đến như tôi thật sự rất ngại. Nhưng vì tôi còn quá yêu anh tôi bất chấp và lấy hết can đảm đến đây. Dù sao gia đình anh cũng chưa biết tôi, bởi tôi chưa về nhà anh lần nào, chỉ có mỗi anh – chú rễ trong lễ cưới là biết mặt tôi.
Tôi trang điểm thật lộng lẫy khoát lên mình chiếc đầm đen quyến rũ đến lễ cưới của anh. Tôi thầm nghĩ tôi sẽ cho anh thấy tôi là một người con gái xinh đẹp, dịu nhàng quyến rũ như thế nào. Tôi muốn anh phải tiếc nuối khi bỏ rơi tôi.
Nhưng một cảnh tượng khiến tôi chết lặng khi mới bước vào sảng tiệc. Tôi choáng váng khi thấy cô dâu của người yêu cũ. Khuôn mặt dáng đứng đó thật quen thuộc, rất quen nhưng tôi không thể nào đoán ra đó là ai. Tôi tiến lại gần, cố căng mắt để nhìn thật rõ người con gái đó.
Nhưng sao tôi không muốn tin vào mắt mình, đây không phải sự thật tôi mong muốn. Đó là bạn thân tôi, người chị em thân thiết tôi luôn tâm sự mọi khi có chuyện buồn. Cô ấy nói bận đi công tác 1 tuần, và đúng thật cô ấy rất bận – bận làm cô dâu của bồ cũ tôi.

Về anh, sau khi chia tay anh không một lần đã động đến cô người yêu mới, họ cũng không đăng một bức ảnh hạnh phúc nào. Tôi cứ nghĩ anh sự tôi tổn thương nên mới làm thế, nhưng đó chỉ là những suy nghĩ và phũ nhận của tôi. Và nếu không lấy hết can đảm đến dự lễ cưới này có lẽ tôi sẽ không bao giờ biết được sự thật. Khi cả 2 người tôi thương yêu lừa dối mình, họ lén lúc yêu nhau hẹn hò tự bao giờ, họ yêu nhau trong mối tình vụn trộm sau lưng tôi.
Giờ tôi thấy mình thật ngu ngốc khi mọi chuyện đều tâm sự với cô ấy, cô ấy luôn động viên và chân thành cho tôi lời khuyên. Nhiều lần tôi nói anh ta có người mới anh ta phản bội tôi nhưng cô bạn thân của tôi chỉ im lặng. Và đây chính là kết quả cho sự im lặng của cô ta sao?
Tôi đau đớn khi nhìn thấy họ tay trong tay hạnh phúc, sự thật với tôi thật quá tàn nhẫn, nước mắt tôi cố kiềm nén cứ rơi trong vô thức. Thật dã dối và độc ác, trong khi họ đang hạnh phúc thì tôi phải khóc trong đau đớn. Tôi khinh thường họ, họ yêu nhau và chỉ xem tôi như một con ngốc không hơn không kém.

Tôi ra về trong nước mắt, hận họ nhưng tôi không đủ can đảm như người khác. Nghe tiếng vỗ tay của mọi người mà tim tôi tan nát.
Giờ đây tôi cảm thấy bất lực với chính mình, cảm giác bế tắc không nói nên lời. Có biết bao cô gái, tại sao anh lại chọn bạn thân tôi? Tại sao cô ấy lại chọn anh chứ không phải người đàn ông khác? Sao họ lại nhẫn tâm chà đạp lên nỗi đau và sự tin tưởng của tôi. Hóa ra, trên đời này chẳng có ai là người đáng tin cậy…