Tôi và chồng học cùng đại học, ra trường đi làm được hơn 1 năm rồi cưới nhau. Do chồng là con một nên sau khi cưới chúng tôi phải sống cùng bố mẹ chồng. Cuộc sống cũng khá vui vẻ, do ít con nên bố mẹ chồng xem tôi như con gái, không hề có chuyện mâu thuẫn giữa mẹ chồng nàng dâu.
Mọi chuyện đều tốt đẹp cho đến khi tôi sinh được cháu trai cho ông bà. Đành là nhà mới có thằng cháu đích tôn nên được mọi người quan tâm nhưng kiểu quan tâm thái quá đến mức chiều hư cháu thì tôi không thể chấp nhận được.
Khi cháu vừa chào đời, bà nội đã dùng những kinh nghiệm dân gian để chăm sóc cháu. Biết bà thương cháu nhưng đôi khi những kinh nghiệm đó không những không có lợi mà còn gây hại cho bé, mỗi lần tôi nhắc nhở hay làm trái ý thì lại bị mẹ chồng giận.

Được mấy tháng thì bà ôm cháu xuống phòng ngủ cùng, bảo là cho con dâu nghỉ ngơi. Có lần tôi bắt gặp ông bà pha sữa bột cho cháu bú thay vì cho bú sữa mẹ tôi đã hút sẵn rồi cẩn thận để vào bình ủ, từ đó bé bỏ sữa mẹ chuyển hoàn toàn sang bú sữa bình. Chưa được thôi nôi thì ông bà đã đòi cai sữa rồi ôm cháu ngủ cả đêm, thế là cháu chẳng còn ở cạnh mẹ.
Năm con lên 1 tuổi, có lần con quấy khóc đòi đồ chơi của bé nhà hàng xóm, dỗ cách nào cũng không chịu nín. Chồng tôi định ra bế cháu lên phòng nhưng tôi ngăn lại và bảo để mặc con, đừng dỗ dành kẻo nó sinh hư. Thế mà ông bà nội liền bế lên dỗ dành và hứa chiều sẽ chở đi mua món đồ chơi giống vậy. Từ đó, mỗi lần muốn gì thằng bé lại gào khóc đến khi được mới thôi.

Con tôi bao nhiêu tuổi cũng là bấy nhiêu năm gia đình chúng tôi mâu thuẫn, mọi vấn đề cũng xoay quanh cách nuôi dạy cháu của ông bà. Đã rất nhiều lần vợ chồng tôi góp ý cũng rất nhiều lần ông bà hứa sẽ thay đổi nhưng đó là khi có chúng tôi ở nhà, vắng mặt thì lại đâu vào đấy.
Giờ mỗi lần dạy con thì mặt nó cứ lì ra, không bao giờ nghe lời bố mẹ dạy, trong lòng nó chỉ có ông bà nội còn bảo là mẹ độc ác, chỉ có ông bà nội thương con. Nếu trước đây thấy con không ngoan, tôi dọa sẽ không cho ở cùng thì con sẽ sợ và xin lỗi thì bây giờ nó cắp gối xuống phòng ông bà nội ở luôn.

Tôi biết bố mẹ chồng tôi rất thương con cháu, ông bà lo lắng cho vợ chồng tôi hết mực, từ khi về làm dâu tôi chưa phải góp tiền ăn, tiền ở gì cả, ngay cả công việc nhà cũng ít khi phải động tay vào vì bà giành làm hết, để cho con dâu có thời gian nghỉ ngơi.
Khuyết điểm lớn nhất của ông bà là quá chiều cháu, lúc nào cũng bảo để nó lớn hơn chút nữa rồi hãy dạy dỗ nhưng con tôi giờ đã hơn 4 tuổi, cháu càng ngày càng ngang ngạnh nếu cứ theo cách giáo dục này tôi sợ sẽ không còn dạy cháu được nữa.