35 tuổi, tôi yêu người phụ nữ lớn hơn mình những 6 tuổi và chúng tôi tiến hành đám cưới chỉ sau nửa năm tìm hiểu. Ban đầu, chuyện tình cảm của tôi gặp nhiều cản trở, nhất là mẹ tôi, khoảng cách tuổi tác của chúng tôi đã khiến bà khó chấp nhận huống hồ là chuyện vợ tôi đã từng gãy gánh và đang làm mẹ đơn thân.
Nhiều lần mẹ tôi còn dọa sẽ tự tử để ngăn cản cuộc hôn nhân này nhưng thú thật tôi biết mẹ chỉ hù dọa vậy thôi chứ không bao giờ dám làm thật. Hơn nữa, tôi đã ở riêng nhiều năm, có thu nhập ổn định, không còn phụ thuộc gia đình nên tôi cũng có quyền tự chủ.

Bản thân tôi cũng có chút thành tựu, tôi đang là giám đốc một công ty truyền thông đang ăn nên làm ra và nhiều công ty liên doanh khác. Vợ cũng chính là nhân viên cấp dưới của tôi, cô ấy vào làm thông qua lời giới thiệu của một người bạn. Ban đầu tôi không có ấn tượng tốt lắm với những nhân viên được nhận vào nhờ mối quan hệ cá nhân, nhưng với sự thông minh, nhạy bén trong công việc của cô ấy khiến tôi chú ý. Cộng thêm ngoại hình ưa nhìn, cách ăn mặc tinh tế, tôi đã bị cô ấy cuốn hút lúc nào không hay.
Qua tìm hiểu thì được biết cô ấy từng ly hôn và đang sống cùng cô con gái nhỏ. Khi biết tôi dành sự quan tâm đặc biệt, cô ấy nhiều lần lãng tránh, từ chối tôi. Tôi hiểu ẩn sau vẻ chính chắn, từng trải của cô ấy là nhiều tổn thương. Cô ấy như chim sợ cành cong nên khó lòng chấp nhận tình cảm của tôi trong thời gian ngắn, nhưng tôi tin tình cảm chân thành của tôi sẽ chinh phục được trái tim cô ấy.
Cuối cùng, mọi chuyện cũng diễn ra như mong đợi, sau thời gian dài chinh phục cuối cùng cô ấy cũng nhận lời làm vợ tôi. Tình yêu vướng phải nhiều cản trở khiến tôi càng hạ quyết tâm cưới cô ấy cho bằng được, cuối cùng đám cưới của chúng tôi cũng diễn ra đúng như dự định.
Người ta thường nói bố mẹ không bao giờ thắng được con cái, trời không chịu đất thì đất phải chịu trời quả thực chẳng sai. Bố mẹ tôi cuối cùng cũng phải chấp nhận cuộc hôn nhân này, mặc cho họ hàng dị nghị, hàng xóm nói ra nói vào.
Cứ nghĩ cuộc sống đã hạnh phúc viên mãn, thật không ngờ khi về sống chung một nhà mới phát hiện mọi việc không như tôi nghĩ, chuyện chăn gối của vợ chồng tôi không được suôn sẻ. Thậm chí vợ chồng tôi còn không có đêm tân hôn trọn vẹn vì vợ tôi vẫn còn ám ảnh cuộc hôn nhân trước, cô ấy chưa sẵn sàng và xin tôi đợi thêm một thời gian.
Nhớ lại nửa năm yêu nhau, chúng tôi cũng chưa lần nào đi quá giới hạn. Phần vì bận công việc công ty, phần vì phải đấu tranh với gia đình để được cưới cô ấy về làm vợ và thực sự có nằm mơ tôi cũng không ngờ sau bao sóng gió chúng tôi vẫn không thể có hạnh phúc trọn vẹn vì lý do tế nhị này.

Đã lấy vợ hơn 1 tháng mà tôi vẫn phải chịu cảnh chăn đơn gối chiếc, tôi chán cuộc sống hôn nhân của mình đến nỗi không muốn về nhà, hết giờ làm tôi lại tìm bạn bè đi uống rượu đến tận khuya mới về. Mọi người cũng thắc mắc vì sao mới cưới mà tôi lại thường xuyên bỏ vợ ở nhà một mình, khi được hỏi đến tôi chỉ cười trừ chứ không dám nói sự thật vì đó là chuyện nhạy cảm.
Chán nản, suy nghĩ vu vơ về cuộc sống hiện tại, tôi thầm hỏi liệu mình có thể chịu đựng được bao lâu nữa? Nhân danh tình yêu, tìm mọi cách để cưới vợ về và tự chuốc lấy cuộc sống bế tắc này, có phải tôi đã sai.