Hãy sống sao cho con tim mù quáng của tôi tôn trọng mỗi khi nghĩ đến em là những điều tôi muốn nói với em lúc này.
Tôi nay đã 30 tuổi trong tay tôi có mọi thứ một người đàn ông thành đạt cần có nhưng chỉ có mỗi tình yêu làm tôi chưa thấy sự chân thành từ ai. Nhiều cô gái đến với tôi, thậm chí họ còn ngỏ lời yêu tôi, nhưng tôi chưa bao giờ để ý tới ai.
Nhưng chỉ mỗi khi gặp em tôi mới thấy lòng mình xao xuyến. Trong ngày cưới thằng bạn, tôi gặp và bắt đầu yêu em từ đó. Có lẽ vì em trẻ trung, xinh đẹp và nhí nhảnh nên tôi có ngay ấn tượng với em ngay lần đầu tiên gặp mặt. Ở em luôn có sự khác biệt và cuốn hút, dù không táo bạo như những người tôi từng quen nhưng em khiến tôi siêu lòng.

Lúc đó tôi thấy một cảm giác rất lạ, tim tôi đập loạn nhịp tối về tôi cứ nghĩ về em suốt. Rồi khi yêu em tôi không bao giờ nghĩ hay mơ tưởng đến người con gái khác, bởi bây giờ với tôi họ chẳng còn ý nghĩa gì cả.
Trong tình yêu tôi luôn rất chân thành, yêu em tôi chẳng tiếc thứ gì cho em. Chỉ cần em nói thích thì dù có thiếu thốn hay đắt tiền cỡ nào tôi cũng mua bằng được để tặng em. Tôi nhiều lần ngỏ lời yêu em, nhưng chưa lần nào em đồng ý, em cũng chẳng từ chối, em vẫn tự nhiên nhận quà của tôi tặng, thỉnh thoảng vẫn đi chơi với tôi.

Khi tôi giới thiệu em là bạn gái tôi thì em nhanh chóng đính chính lại em chỉ là bạn bình thường. Nhiều lần tôi xấu hổ chẳng biết để mặt ở đâu nhưng tôi chẳng dám giận hay trách móc em. Bởi có lẽ tôi quá yêu nên sợ mất em.
Rồi một thời gian em cũng chán tôi, em không nghe điện thoại của tôi. Tìm hiểu tôi biết em có thêm nhiều mối quan hệ mới, họ cũng giống như tôi, em vẫn nhận quà và đi chơi cùng họ. Tôi có hỏi thì em nói họ cũng chỉ bình thường như tôi, không hơn không kém. Em chưa là của ai, nên đi đâu, gặp gỡ ai là chuyện của em.
Đúng thật, em đã bao giờ nhận lời làm bạn gái tôi. Vậy mà bao nhiêu lâu tôi vẫn yêu và mê muội em, em không yêu tôi nhưng mỗi khi cần tiền là em lại ngọt ngào nũng nịu với tôi, em nói nhớ tôi, muốn tôi dẫn đi chơi, mua sắm. Có lẽ em nghĩ tôi chỉ là cái mấy in tiền để em thỏa mãn nhu cầu ăn chơi của mình.
Tôi không phải là người ki bo tính toán gì nhưng loại người ham tiền như em khiến tôi cảm thấy mất lòng tin vào phụ nữ. Giờ tôi không còn ngu mê nữa vì em nữa, tôi thấy hối tiếc về khoảng thời gian em yêu.

Nhưng tôi cũng muốn nhắc em “hãy sống sao cho con tim mù quáng của tôi tôn trọng mỗi khi nhớ tới em”, đừng để khi nhắc đến tên em tôi chỉ nhép môi cười.