Người thứ 3 sẽ không thể phá hoại nếu vợ chồng còn yêu nhau

0

Tôi ra trường với tấm bằng giỏi, nhanh chóng xin vào làm ở một công ty bất động sản lớn với thu nhập cao ngất ngưỡng so với bạn bè cùng trang lứa. Và rồi tôi lấy anh, người mà tôi yêu từ khi mới bước vào đại học.

Từ lúc bắt đầu yêu đến khi tiến hành lễ cưới, anh luôn là người chu đáo, lo cho tôi từng li từng tí. Trải qua thời gian hạnh phúc ấy, tôi chứ nghĩ hôn nhân của chúng tôi là định mệnh, là trời se duyên.

Nhưng niềm vui kéo dài không được bao lâu thì tôi phát hiện chồng mình có bồ. Đó là quãng thời gian tôi đau khổ nhất, tôi không hiểu lý do vì sao anh lại đối xử với tôi như vậy, tôi tự dày vò bản thân rồi đau đớn, vật vả.

Khi mới phát hiện, tôi không ngừng mắng nhiết, tra hỏi chồng nhưng thay vì giải thích hay ân hận, chồng tôi chọn cách im lặng.

Gia đình hạnh phúc, kinh tế ổn định, tôi lại là người có học thức và địa vị trong xã hội, con cái cũng rất ngoan. Anh có tất cả những thứ mà nhiều người mơ ước, không hiểu anh nghĩ gì mà lại có người phụ nữ khác ở bên ngoài, cô ta có gì tốt hơn tôi chứ?

Chẳng hiểu lý do ví sao chồng lại đi ngoại tình
Chẳng hiểu lý do ví sao chồng lại đi ngoại tình

Những câu hỏi cứ lẩn quẩn trong đầu mà không có lời giải đáp, tôi không thể giữ bình tĩnh được nữa. Tôi dọa sẽ đến cơ quan của cô gái đó để tố cáo việc làm xấu xa của 2 người, mãi đến lúc đó chồng tôi mới chịu lên tiếng.

Tim tôi như tan nát khi nghe những lời cay đắng từ anh, anh nói: “Chúng ta không còn tình cảm với nhau nữa thì em làm thế để làm gì? Anh cấm em không được đụng đến cô ấy…”

Nghe những lời nói đó mà tôi không thể tin anh từng là người chồng từng hết mực yêu thương vợ, lo cho vợ từng miếng ăn giấc ngủ. Tại sao anh có thể thay đổi đến vậy.

Tôi hồi tưởng, sau khi con trai ra đời, chồng tôi đã không còn những phút giây lãng mạn như trước. Nếu lúc yêu nhau, anh sợ tôi buồn, anh luống cuống lo lắng khi nhìn thấy tôi khóc thì giờ anh lại bảo tôi ủy mị, mau nước mắt.

Lúc đó, với tính tự ái của một người đàn bà bị phản bội, tôi chỉ ly hôn ngay lập tức. Nhưng khi nhìn thấy con, tôi không có can đảm soạn đơn ly dị. Nhưng liệu tôi có thể chịu đựng được bao lâu nữa đây, tôi vô cùng mệt mỏi, hoàn toàn mất phương hướng.

Cảm thấy không thể tiếp tục cuộc sống như thế này, chúng tôi quyết định tạm xa nhau một thời gian để có thời gian suy nghĩ về mọi thứ đã qua.

Khi anh dọn ra khỏi nhà, tôi vô tình tìm gặp lá thư của chồng, từng câu từng chữ trong thư như những vết dao cứa vào tim tôi. Đến giờ thì tôi mới biết, cuộc hôn nhân của chúng tôi đi đến bờ vực thẩm như thế này không phải hoàn toàn do anh, mà người có lỗi lớn nhất là tôi.

Tôi lúc nào cũng nghĩ mình là người vợ hoàn hỏa, có thể làm ra tiền lại chu đáo trong gia đình, nhưng tôi không hề biết bấy nhiêu đó chưa đủ. Trong thư anh viết:

Bức thư chồng cô ấy viết lý do dẫn đến việc ngoại tình
Bức thư chồng cô ấy viết lý do dẫn đến việc ngoại tình

“Sau kết hôn, những tưởng chúng ta sẽ sống với nhau rất vui vẻ, hạnh phúc. Ấy thế mà mọi chuyện hoàn toàn ngược lại. Em không còn là em, là cô bé đáng yêu của ngày nào. Mỗi lúc về nhà em luôn cáu gắt, em không bao giờ cảm thấy hài lòng với mọi người xung quanh, em nói nhiều đến nỗi anh không thể nhớ em đã nói những gì.

Cũng đã không ít lần anh nhẹ nhàng nhắc nhỡ em, nhưng hình như em đã cố tình không hiểu, tất cả mọi chuyện vẫn đâu vào đó.

Em có còn nhớ đã bao lâu em chưa hỏi anh muốn ăn gì? Anh có mệt không? Thay vào đó là lương tháng này bao nhiêu? Thưởng có cao hơn tháng trước không? Anh đã cố gắng làm việc lo cho mẹ con em có cuộc sống đầy đủ nhưng em có nhìn thấy những nổ lực của anh không hay chỉ chăm chăm nhìn vào tiền bạc.

Em ôm đồm quá nhiều việc vào người rồi than mệt mỏi, lúc nào cũng ca cẩm rằng mình đã hy sinh cho gia đình quá nhiều và không lo gì cho bản thân. Thật vậy, em đang tự bạc đãi bản thân mình. Anh không hề cấm em làm đẹp, không hề cấm em chăm sóc bản thân, thậm chí anh còn khuyến khích điều đó nhưng chỉ vì em không muốn. Em lười ăn uống, lười tập thể dục, thân hình ngày càng gầy yếu, thiếu sức sống. Đã bao lần anh khuyên nhưng em đều bỏ ngoài tai.

Chuyện vợ chồng cũng vậy, từ khi con ra đời chưa bao giờ em là một người vợ đúng nghĩa. Em “gần gũi” chồng như nghĩa vụ, đến khi xong việc em lại quay sang chỗ khác. Thay vì dịu dàng như ngày trước thì em chỉ biết cau có, gắt gỏng với anh.

Thật sự anh không hề muốn gia đình hạnh phúc mà bấy lâu nay anh xây dựng phải tan vỡ, nhưng nếu em cứ không chịu thay đổi thì anh nghĩ mình không còn đủ sức để chịu đựng.”

Nhân ra mình đã quá ích kỷ không dành tình cảm cho gia đình
Nhân ra mình đã quá ích kỷ không dành tình cảm cho gia đình

Đọc thư xong, tôi mới nhận ra chính tôi mới là người phá hoại gia đình này chứ không phải người phụ nữ ấy. Nếu tôi không quá ích kỹ, nếu tôi chịu đứng vào vị trí của chồng để suy nghĩ thì sự việc đã không như thế này. Đáng lẽ, tôi phải giữ anh lại thay vì đứng nhìn anh kéo vali ra khỏi nhà, tôi phải bình tĩnh để giải quyết vấn đề thay vì mắng chửi, nhiếc móc anh

Giờ đây, tôi đang cố gắng sửa chữa lỗi lầm của mình trước khi quá muộn và tôi tin rằng người thứ 3 sẽ không có cơ hội phá hoại nếu vợ chồng còn yêu nhau.

Để lại một trả lời

Địa chỉ email của bạn sẽ không được công bố.