Tôi năm nay 25 tuổi, là một công nhân xây dựng cầu đường. Trong lần đi thi công công trình tại tỉnh Tiền Giang, tôi có quen và phải lòng 1 người con gái tên T. Năm nay T chỉ mới 20 tuổi, còn đi học tại một trường cao đẳng ở tỉnh.
Dù mới quen nhau được hơn 4 tháng nhưng chúng tôi cảm thấy cả 2 sinh ra đã là của nhau nên chúng tôi đã quan hệ và cô ấy có thai. Thời điểm biết T có thai, thai đã lớn được 4 tháng. Vì thế, người yêu tôi rất lo lắng, cô ấy cứ khóc và gọi điện cho tôi không biết làm thế nào. Cô ấy sợ bố mẹ biết nên không dám nói ai cả.
Nói thật, khi nghe tin T có thai, tôi sợ hãi lắm, vì tôi còn trẻ, công việc cũng không khá dã gì và tôi cũng chưa muốn kết hôn. Thế nhưng, sau khi suy nghĩ rất nhiều, thấy mình phải có trách nhiệm với hành động, tình cảm của mình và đứa con trong bụng T, nên tôi bàn với cô ấy sẽ qua nhà T xin cưới T đàng hoàng.
Tôi về nhà xin phép bố mẹ cho tôi lấy vợ, lúc đầu bố mẹ tôi sốc lắm, tuy nhiên khi nghe tôi nói 2 đứa yêu nhau và cô ấy đã có thai, bố mẹ tôi cũng đồng ý và khuyên tôi sang nhà T nói chuyện với bố mẹ cô ấy. Sau đó bố mẹ tôi sẽ đến gặp mặt và xin phép sau.
Tôi nghe lời bố mình đến nhà T xin phép hỏi cưới thì chuyện không như tôi nghĩ, vừa nghe tới chuyện cưới xin và biết tôi là thằng công nhân quèn, bố mẹ T đã vô cùng tức giận. Nhất là bố T, ông ấy nổi khùng lên đuổi cổ tôi ra khỏi nhà và không cho tôi bước chân đến cổng nhà ông ấy.
Tôi cay cú lắm chứ, dù gì mình cũng đã chịu trách nhiệm, còn đến hỏi cưới đàng hoàng, nếu tôi bỏ chạy thì con ông ấy sẽ ra sao. Tôi muốn bỏ đi ngay lập tức nhưng nghĩ tới bạn gái đang khóc sướt mướt trong nhà, lòng tôi rối bời.
Vài hôm sau tôi lại đến, tôi quyết định nói thẳng ra sự thật cô ấy đã có thai và chúng tôi yêu nhau. Nhưng tôi không ngờ lần này ông ấy còn hung hăn hơn. Ông gọi T ra và tát cô ấy, sau đó ông cũng tát tôi, nhưng tôi vẫn cố nhẫn nhịn dù gì mình cũng có sai.
Nhưng chưa hết, ông ấy còn ra sức chửi bới 2 đứa tôi, ông bắt chúng tôi quỳ xuống nhà, tôi vì thương bạn gái, vì thương con chưa lọt lòng đã không có ba nên dành nghe lời ông, quỳ cả tiếng đồng hồ nhưng ông vẫn không nguôi giận.
Ông nói cái tát và việc quỳ là ông trùng phạt tôi vì cái tội dám làm con ông ấy ra như thế, còn việc cưới xin thì ông không bao giờ đồng ý. Ông sẽ không bao giờ làm đám cưới cho chúng tôi và không bao giờ chấp nhận người con rể như tôi.
Tôi uất hận nhưng cũng ra sức xin lỗi, năn nỉ và hứa sẽ đối xử tốt với T cả cuộc đời, không để T phải khổ nếu như ông cho phép tôi cưới T. Nhưng ông vẫn tiếp tục chửi bới, nói những lời cay độc xúc phạm tôi, coi thường và còn xua đuổi tui ra khỏi nhà.
Bạn gái tôi thì suốt ngày khóc lóc, quỳ gối van xin nhưng ông cũng không mảy may động lòng. Mẹ T lúc đầu tức giận ngăn cấm nhưng vì thương con gái nên cũng nói đỡ vài lời giúp chúng tôi, nhưng ông vẫn khăng khăng không chịu.
Sau đó tôi cũng đến nhà T vài lần nữa, nhưng ông ấy không thèm tiếp có lần còn thả chó cắn tôi. Bạn gái bị đuổi ra khỏi nhà và chuyện qua đình ngăn cấm nên suốt ngày khóc lóc ngất lên ngất xuống, thai thì ngày một lớn. Giờ tôi rối lắm, không biết phải làm sao, có ai có cách gì giúp tôi với.