Sa chân vào “hội máy bay” tôi rơi vào bế tắc

0
Những cô bạn đi cùng lần lượt cặp kè với nhiều anh chàng trong nhóm, tới lui nhà nghỉ – tôi nhất mực không như thế.

Không còn quá trẻ, nhưng xét về ngoại hình thì tôi ăn đứt mấy cô bạn đồng trang lứa. Tôi có chồng khi vừa mới 23 tuổi, cái tuổi xuân còn đang mơn mởn – cháy rực với nhiều khát vọng.

toi-roi-vao-be-tac

Những tưởng hạnh phúc, bình yên sẽ đến cuộc sống của cô, mọi giông bão sẽ dừng lại bên hiên ngôi nhà nhỏ. Cuộc sống cứ thế trôi qua cho đến khi con trai tôi bước lớp 7. Chồng tôi phát hiện mình bị ung thư gan giai đoạn cuối, mọi nỗ lực lúc đó dường như chỉ kéo dài thêm sự đau đớn cho anh. Anh đi, tôi ở vậy nuôi con và dặn lòng phải sống vì con.

Thấm thoát đã hơn 10 năm, con trai tôi hiện đang học một trường đại học danh tiếng của thành phố. Những ngày tháng vất vả đã trôi qua, tôi cảm thấy tự hào về nó! Đó chính là động lực để tôi sống đến ngày hôm nay.

Nhiều lúc cảm thấy cuộc sống cũng thật cô độc và buồn chán, thế nhưng tôi chưa bao giờ nghĩ sẽ đi thêm bước nữa, tôi muốn con tôi tự hào về người mẹ của nó. Từ lúc chồng mất đến nay, chưa bao giờ tôi cho phép mình đi vượt quá giới hạn với bất cứ người đàn ông nào khác. Tôi luôn sống cho sự chuẩn mực, đúng với phẩm hạnh của người phụ nữ góa chồng.

Ngoài giờ làm việc ở cơ quan, tôi dành thời gian cho lớp học yoga. Học để tâm hồn được thanh thản, như một thú vui tao nhã giữa đời thường.

Từ đó tôi có nhiều bạn hơn, gặp được nhiều người có cùng cảnh ngộ với mình, chia sẻ và thấu hiểu. Những người bạn rỉ tai cùng tham gia trong một trang mạng xã hội để gặp gỡ nhiều bạn hơn.

Ban đầu, tôi là người phản đối và không muốn tham gia. Tuy nhiên, khi những chị em thuyết phục tôi rằng – trong hội đều là những người trí thức, đều có hoàn cảnh giống mình nên sẽ chẳng giống như những nhóm hẹn hò nhảm nhí.

sa-chan-vao-hoi-may-bay

Tôi bị thuyết phục, nói đúng hơn là lôi kéo đến những buổi gặp gỡ với những người trong nhóm. Đúng là giống với những lời kể của chị em, tất cả mọi người trong hội đều là những người trí thức, đều chia sẽ cở mở với nhau kinh nghiệm sống, niềm vui lẫn nỗi buồn.

Là phụ nữ góa chồng, ai không cảm thấy cô đơn và cần được chia sẻ? Tuy nhiên, tôi không cho phép mình vượt quá chuẩn mực cho phép. Tôi biết trong nhóm có người đang say tôi như điếu đổ, nhưng anh lại kém tôi tận 7 tuổi. Những lần gặp gỡ anh ta đều chọn chỗ ngồi cạnh tôi, gọi trước món nước tôi yêu thích – và cũng không ít lần nhìn tôi say đắm.

Những cô bạn đi cùng lần lượt cặp kè với nhiều anh chàng trong nhóm, tới lui nhà nghỉ – tôi nhất mực không như thế. Tôi chỉ cảm thấy quá chán chường với cái cảnh, giống như mình thiếu thốn phải đi tìm kiến tình cảm của người khác. Nhóm tham gia hiện tại cũng chẳng khác nào những hội nhảm nhí, cặp kè trá hình.

Khi tôi quyết định rời nhóm, giảm thiểu sự có mặt trong những cuộc gặp thì anh ta – Tuấn tấn công tôi quyết liệt. Anh mời tôi đi ăn, đi khiêu vũ, đi dã ngoại cuối tuần. Những được 10 lần, tôi mới đồng ý đi chung một lần. Cũng là dân trí thức với nhau, tôi chưa bao giờ đề phòng hoặc nghĩ đến anh ta lại dùng thủ đoạn với mình.

Một buổi tối khi đi ăn cùng nhau, trong lúc không để ý, Tuấn đã bỏ thuốc mê vào ly nước của tôi. Mọi người cũng hình dung ra được những gì xảy ra sau đó rồi đấy, thế nhưng, đó chỉ là lúc dạo đầu.

sa-chan-vao-hoi-may-bay-toi-roi-vao-be-tac

Những cảnh “mây mưa” của tôi với anh ta đều được quay lại, lưu trong điện thoại. Mỗi lần hắn gặp tôi, hắn đều dọa sẽ gửi clip cho con trai tôi, gửi đến cơ quan nơi tôi làm việc để tôi bị nhục nhã, bẻ mặt. Những lúc đó, tôi buộc phải làm theo ý anh ta, chiều anh ta đến bến.

Một người đàn bà từng trải như tôi, giờ đây lại phải thấy lo sợ vì những chuyện bỉ ổi của một tên nhỏ tuổi hơn mình. Còn điều gì đau đớn hơn chứ?

Tôi chỉ sợ sau này, khi không thể chịu nổi hắn được nữa, tôi sợ hắn sẽ làm thật – sẽ gửi clip cho con tôi. Tôi phải làm thế nào bây giờ, chẳng lẽ im lặng chấp nhận mọi việc theo ý hắn mãi!

Để lại một trả lời

Địa chỉ email của bạn sẽ không được công bố.