Đi làm được hơn 3 năm ở công ty tài chính, tôi vẫn quyết định chuyển công ty vì cơ hội thăng tiến không rõ ràng. Và hơn nữa, nơi này sẽ chẳng cho tôi gặp được “ý trung nhân”.
Xét về ngoại hình, tôi là một chàng trai “bảnh bao”, lịch lãm. Không phải tự dưng lại đi khen chính mình như vậy. Mà là vì, xung quanh tôi không thiếu những cô gái theo đuổi, tán tỉnh. Họ thường nói tôi có ánh mắt biết hút hồn người.
Thế nhưng, đối với tôi, họ cũng chỉ là những người con gái bình thường. Người tôi cần, cô ấy vẫn chưa xuất hiện. Cho đến khi chuyển công tác sang công ty mới, với công việc hoàn toàn mới tôi gặp Hân. Cô gái con của sếp, còn khá trẻ nhưng em đã đảm nhiệm chức vụ giám đốc điều hành.
Em nhỏ hơn tôi 2 tuổi. Còn tôi 28. Ngay buổi đầu làm việc, gặp Hân, tôi đã biết mình cần phải làm gì, và làm như thế nào để có được em.

Vốn dĩ khoảng cách của tôi và em khá xa, từ vị trí địa vị đến hoàn cảnh gia đình. Nói như vậy không phải nhà tôi quá nghèo, mà là không đáng kể, không là gì so với gia đình em.
Tôi tiến đến em, bằng “vốn tự có”. Sau một thời gian tìm hiểu, tạo ấn tượng với em ngay tại công ty, tôi dần chiếm được cảm tình của em. Sau 3 tháng, em đổ gục dưới chân tôi, dưới chân của nhân viên mình.
Vì tính chất công việc nên mặc dù quen nhau đã 4 tháng nhưng chúng tôi vẫn giữ kín mọi chuyện. Chúng tôi đều đã trưởng thành, trong tình yêu khó tránh khỏi chữ “x” thứ ba. Điều này không thể nào gọi là dục vọng, bởi đó là thứ tình cảm – gia vị cần có cho tình yêu thêm thăng hoa. Chúng tôi định sẽ tìm hiểu thêm một thời gian nữa, sau đó mới quyết định công khai mối quan hệ và tiến tới hôn nhân. Vì vốn dĩ, Hân đang say tôi như ruồi sa vào bánh mật.
Hai đứa vẫn thường hẹn hò ở những nơi vắng vẻ, cách xa công ty hàng chục cây số. Đi chơi ở những địa điểm ít người đi, hoặc snag trọng đến mức những nhân viên trong công ty không thể đến được.
Những lúc “mây mưa” với nhau, tôi cảm nhận được Hân đang rất yêu mình, yêu một cách cuồng nhiệt. Nếu nói quá một chút thì em là người rất thoáng trong vấn đề tình dục. Hầu như những lần bên nhau, em đều là người chủ động, cháy hết mình.
Tôi hiểu được điều đó, còn gì bằng khi được trở thành người yêu của sếp, được sếp “phục vụ” tận tình như vậy chứ. Tôi nghĩ, cứ đà này, chẳng mấy chốc mà tôi và em tiến đến hôn nhân.
Nhưng, mọi chuyện bỗng chếch sai hướng của nó khi mẹ của Hân từ nước ngoài trở về. Bà hỗ trợ Hân công việc quản lý công ty, để cô có thời gian mở thêm chi nhánh ở những khu vực khác.
Nhiều lần, mãi vui vẻ, tự nhiên mà tôi không để ý được ánh mắt gợi tình của người phụ nữ U50 nhìn mình. Cho đến một hôm, trong buổi tiệc công ty mừng thắng lớn, trong lúc cạn ly với mẹ của Hân, cô đã mỉm cười với tôi ngọt ngào. Thầm nghĩ, chắc Hân đã cho mẹ biết chuyện của chúng tôi, vậy nên bà mới cười cảm tình với mình như vậy.
Vì hôm đó đi công tác nên người yêu tôi không có mặt trong buổi tiệc. Không hiểu sao hôm đó, mặc dù uống rất ít nhưng tôi lại cảm thấy chóng mặt nhiều, người cứ rạo rực, khó chịu nên xin về sớm.
Vừa xuống tầng hầm, tôi thấy mẹ Hân theo sau. Bà ngỏ ý đưa tôi về, vì thấy tôi say quá rồi. Tôi đồng ý với sự e dè, giống cử chỉ của đứa con rể thực thụ.
Đi được nửa đường, mà hình như là sai đường về nhà thì phải. Hay mẹ Hân đang đưa tôi đi gặp Hân? Đoạn đường đó vắng lắm, giống như ngoại thành vậy. Nhưng vì trong người khó chịu, bức rức nên tôi cũng không muốn hỏi chuyện với mẹ Hân.
Đột nhiên bà phanh xe lại, tôi cứ tưởng xe hư hay như thế nào nên cũng chồm người lên phía trước để nhìn. Thấy mẹ Hân đẩy cửa bước ra rồi lại mở cửa sau, ngồi vào. Nếu lúc này bà bảo tôi lái xe thì sao? Tôi nào có biết lái ô tô cơ chứ?
Nhưng không, tôi nhìn thấy bà cởi bỏ chiếc đầm đang mặc, nhìn tôi bằng ánh mắt giống hệt Hân. Phải nói, lúc này tôi mới nhìn thấy rõ, thân hình của mẹ Hân trắng nõn, săn chắc chứ không như những bà U50 già nua khác.
Tôi thấy người hừng hực, dường như không kìm chế được bản thân nên đã ghì mạnh bà xuống ghế. Sau đó thì bạn cũng biết rồi đấy. Tôi ngủ với mẹ Hân. Gần đến sáng, khi tỉnh thuốc (lúc này tôi mới nhận ra mình có sử dụng thuốc kích thích do mẹ Hân bỏ vào rượu) tôi khá bình tĩnh và hỏi mẹ Hân sao làm vậy.

Bà biết tôi và Hân quen nhau, bà chấp nhận cho hai đứa quen nhau. Tuy nhiên, bà sẽ cho tôi nhiều thứ hơn cả Hân, nếu tôi chiều chuộng bà giống như lúc tối. Tôi hiểu ra, sự khao khát của người đàn bà góa chồng bao nhiêu năm qua mãnh liệt như thế nào. Nhưng cám dỗ về dục vọng, vật chất lớn hơn nhiều so với tình yêu của tôi và Hân nên tôi đã chấp nhận mối quan hệ đáng khinh này.
Bây giờ, khi tôi thật sự tỉnh táo, mới nhận ra rằng có phải mình đã đi quá xa hay không? Nếu dừng lại, liệu mẹ Hân có buông tha cho tôi?