Sự thật đằng sau vở kịch của người vợ ngoan hiền

0

Vợ chồng tôi tổ chức đám cưới sau 3 năm tìm hiểu, lúc đó tôi đã 29 và vợ 27 tuổi. Sau khi đám cưới, vợ chồng tôi luôn bị hối thúc chuyện sinh con, chúng tôi cũng không sử dụng biện pháp phòng tránh nào vì thấy mình cũng đã lớn tuổi. Thế mà mãi hơn 2 năm chung sống vợ tôi vẫn không có động tĩnh gì.

Cũng vì chuyện này mà mẹ tôi thường xuyên cau có, mặt nặng mày nhẹ với vợ tôi. Gia đình thường xuyên mâu thuẫn, không ngày nào được vui vẻ trọn vẹn. Nhiều lúc tôi còn không muốn về nhà nhưng nghĩ lại cảnh vợ phải một mình chịu đựng nên tôi đành về sớm.

Cuối tuần, sau khi chuẩn bị bữa ăn cho cả nhà tôi thường đưa vợ ra ngoài đổi gió. Tôi muốn cô ấy được thoải mái hơn, không phải chịu đựng ánh mắt khó chịu của mọi người.

Nhưng không thể lẫn tránh mãi được, hôm đó cũng là cuối tuần, trước khi ra ngoài như thường lệ, mẹ tôi gọi chúng tôi đến nói chuyện. Bà tuyên bố nếu vợ tôi không thể sinh cháu cho bà thì hãy viết đơn li dị, bà sẽ cưới vợ khác cho tôi. Nghe xong tôi như chết lặng, vợ tôi thì bỏ lên phòng nghỉ thay vì ra ngoài với tôi.

Nhìn thấy vợ khóc, tôi càng thương cô ấy hơn. Tôi quyết định sẽ đưa vợ cùng đi khám chứ không thể chờ đợi mãi như thế này được. Đến bệnh viện, sau khi vợ làm hết các xét nghiệm và có kết quả bình thường, tôi vô cùng nhẹ nhõm. Đến lượt tôi thì nhân viên gọi báo công ty có việc gấp, cần tôi về để giải quyết nên tôi chưa kịp khám.

Hôm sau, tôi âm thầm đến khám mà không cho vợ biết. Và tôi không thể tin vào mắt mình khi bác sĩ báo tinh dịch của tôi không có tinh trùng nên không thể có con. Kể cả việc thụ tinh nhân tạo cũng không được, giờ chỉ còn cách nhận con nuôi mà thôi.

Tôi không còn đứng vững khi cầm giấy xét nghiệm trên tay, lỗi là do tôi vậy mà bấy lâu nay tôi lại để vợ mình phải gánh chịu sự dày vò của gia đình tôi. Cả ngày suy nghĩ về kết quả xét nghiệm, cuối cùng tôi quyết định không cho vợ biết.

Rồi một suy nghĩ vô cùng khủng khiếp lóe lên trong đầu, tôi sẽ bảo vợ làm thụ tinh nhân tạo bằng tinh trùng của người khác và nói dối đó là của mình. Tôi vẫn có một gia đình hạnh phúc, vợ hiền con ngoan và vợ tôi không còn bị mọi người chì chiết. Nghĩ đến đó tôi sung sướng vô cùng.

Nhưng thật không ngờ, tôi chưa kịp thực hiện kế hoạch của mình thì cô ấy báo đã mang thai. Cả nhà đều vui mừng, mẹ tôi nâng niu, chiều chuộng cô ấy như những ngày cô mới bước vào làm dâu nhà tôi. Riêng tôi, tôi biết rõ đó không phải là con mình, một người không có tinh trùng thì làm thế nào có con cơ chứ. Tôi đã cẩn thận đi khám ở một bệnh viện khác và kết quả vẫn như thế.

Tôi đau khổ và tự giày vò bản thân. Nhiều lúc tôi nghĩ hay là mình cứ giả vờ không biết chuyện gì và chấp nhận nuôi con người khác. Nhưng thà đó là một đứa trẻ xa lạ, đằng này lại là con của vợ tôi với một người đàn ông khác, thật tình thì tôi không cao thượng đến mức có thể chấp nhận được điều đó.

Để lại một trả lời

Địa chỉ email của bạn sẽ không được công bố.