Cánh đàn ông vẫn thường hay kể lể và cho rằng vợ mình thật nhiều chuyện. Lúc nào cũng nói được, lúc nào cũng oang oang than trách. Thế nhưng, quy cho cùng, vợ chồng cũng chỉ là mối quan hệ hợp tác. Người đàn ông làm tròn trách nhiệm của người chồng, người cha; người phụ nữ sẽ làm tròn bổn phận của người vợ, người mẹ.
Vì vậy, khi về chung một mái nhà, cả hai cần phải có trách nhiệm với cuộc hôn nhân – tình yêu của hai người. Thế nhưng, trong thực tế thì hoàn toàn ngược lại. Không đánh đồng cho tất cả những gã đàn ông nhưng hầu như, ai cũng cho rằng vợ mới là người có trách nhiệm trong việc vun vén hạnh phúc gia đình. Người phụ nữ mới chính là người có trách nhiệm phải chăm lo, phục vụ chồng con, tất cả mọi người trong gia đình.

Còn phần người chồng, nếu người phụ nữ nào có may mắn có được người yêu thương, biết quan tâm chia sẻ thì họ sẽ được đỡ đần ít nhiều. Bên cạnh những thương yêu thì đó là sự sẻ chia, cùng nhau chăm sóc, vun vén cho gia đình, lo cho con cái.
Tuy nhiên, con số thực tế lại có quá ít người đàn ông như vậy. Tất cả họ đều cho rằng, đó là trách nhiệm và bổn phận của người vợ. Và cánh đàn ông chúng tôi chỉ có nhiệm vụ là kiếm tiền mà thôi.
Chưa kể, những người chồng vẫn thường than với nhau rằng, “vợ tôi không còn dịu dàng như xưa nữa, lúc nào cô ấy cũng cáu gắt và lắm lời”.
Giữa thời hiện đại, những định kiến về trách nhiệm vợ chồng dường như vẫn còn phân định quá rạch ròi. Sau giờ làm, vợ phải về nhà lo cơm nước, giặt giũ, chăm sóc con cái, lau dọn nhà cửa… Còn chồng, thì ngược lại.
Anh ta có thể la cà ở đâu đó, đi uống với bạn bè vài cốc bia hơi, đi café bàn chuyện “đại sự” – câu chuyện mà ai cũng biết nội dung của nó chỉ xoay quanh những vấn đề như: cô này đẹp, cô kia hấp dẫn, trận bóng đá đêm qua ai đá hay…
Cho đến khi chồng trở về nhà, mọi công việc đều đã được hoàn thành, anh chỉ có việc ngồi vào mâm cơm và ăn thôi. Hoặc, một vài trường hợp tụ tập đến tận đêm khuya, khi trở về nhà, người đầy men rượu. Vợ anh phải là người lau dọn, thay quần áo cho chồng.
Đôi lúc lại phải “thu dọn bãi chiến trường” do say xỉn của anh tạo nên. Vì anh về khuya, vì anh say nên anh nào có biết ở nhà vợ mình đã phải vất vả như thế nào, làm nhiều công việc đến đâu.
Khi vừa tan tầm, cô chạy ngay đón con, rẽ sang chợ mua thức ăn. Về đến nhà, sau khi cho con ăn xong lại tranh thủ nấu cơm, dọn dẹp nhà cửa. Rồi tắm cho con, ru con ngủ, giặt giũ quần áo… Mãi đến tận khuya, lúc anh về, vợ mới được nghỉ ngơi. Thì đó cũng là lúc, anh bảo “sao ở nhà mà không ăn cơm trước, không ngủ trước đi. Tôi đây vất vả ở cơ quan, còn cô thì ở nhà nằm ôm con sướng thế cơ chứ!!!”
Chưa hết, là bổn phận phụ nữ, họ luôn phải “dạ, vâng” mỗi khi các anh gọi. Hoặc nếu không như vậy, các ông chồng lại bảo “vợ láo, anh gọi mà không thưa”…

Vậy đấy, mà khi vợ anh than vài câu, nhắc nhở anh điều gì thì các anh lại ôm sồm cả lên. Nào là vợ lắm chuyện, lắm mồm, làm có bao nhiêu việc mà nói suốt ngày…
Trong khi đó, vợ là người phụ nữ các anh yêu thương, cưới về chung sống. Thế nhưng những cánh đàn ông lại không biết trân trọng và yêu thương vợ mình cho đúng nghĩa. Hễ tý là phân biệt, so sánh với người này, người khác, lúc trước thế nào – bây giờ ra sao. Cớ sao cánh đàn ông không thử một lần suy nghĩ, tại sao vợ anh lại như vậy, vợ anh đã phải làm những việc gì? Anh đã bao giờ làm việc gì giúp vợ, vun vén cho gia đình chưa?
Người phụ nữ của bạn là để yêu thương, cần sự chăm sóc quan tâm nhiều hơn là sự vô tâm. Hãy cùng sẻ chia công việc, tình cảm với cô ấy thay vì lười biếng, lăng nhăng. Vì chỉ có họ, mới là người yêu thương bạn thật sự, mới bên bạn và cùng bạn đi đến cuối cuộc đời.